Tôi nghẹn ngào hay tin anh mất
Cứ ngỡ là mình đang chiêm bao
Tim nhói đau, nước mắt tuôn trào
Tôi không muốn tin đó là sự thật.
“ Cát bụi ” ra đi về với đất
Để lại cho đời bao nỗi nhớ nhung
Lẽ sống của anh đẹp đẽ vô cùng
Với chúng ta, Trịnh Công Sơn vẫn sống.
Ôi ! Trái tim anh bao dung mở rộng
Yêu thương con người không phút nào nguôi
Đã từ lâu anh gắn bó với đời
Nghe nhạc anh, người yêu người tha thiết.
Đã ngừng đập rồi trái tim nồng nhiệt
Trái tim cho đời khát vọng yêu thương!
Anh đã rời bỏ cõi vô thường
Để người yêu nhạc tiếc thương mãi mãi.
Ca khúc của anh sao mà đẹp vậy
Khiến người nghe ngây ngất, say mê
Để quên đi những giây phút nặng nề
Và muốn sống, muốn làm người cao thượng
Người yêu nhạc coi anh là thần tượng
Còn tiếc thương anh cho đến mai sau
Nhạc của anh sẽ sống mãi bền lâu
Khi con người còn nâng niu cái đẹp.
Thắp nén hương lòng cùng anh giã biệt
Cầu chúc anh thanh thản cõi vĩnh hằng.
Hà nội, tháng 4 – 2001